An’s Story

Chân dung các số phận tại MATX

An’s Story

Câu chuyện của An

An left home when he was just 10 years old because he was unable to live with his abusive family anymore, the only possessions he had at the time were the clothes on his back.

Bỏ nhà đi vì không thể nào chịu nỗi sự áp bức của gia đình khi mới 10 tuổi, An chỉ mang theo duy nhất bộ quần áo đang mặc trên người.

An lived on the streets in Bien Hoa for two years. During this time, he tried unsuccessfully to get paid work, and eventually settled into a life of stealing and fighting in a gang to survive on barely two meals a day. An recalls one time when he had no food for 7 days, he survived purely on drinking dirty water, he says now that he doesn’t know where he found the strength to survive, and if he had to do it all again, there is no way he could manage it.

Trong khoảng thời gian 2 năm sau đó, đường phố Biên Hòa là nhà của cậu bé 11 tuổi. Kiếm việc làm là việc cực kì khó khăn, nên An chỉ còn biết kiếm ngày 2 bữa bằng cách ăn cắp và đánh nhau với các băng đảng. An nhớ lại có những ngày khi cậu phải nhịn đói suốt 7 ngày liền, tồn tại chỉ bằng cách uống nước lót dạ. Nếu như cho cậu quay trở lại thời điểm đó, chắc An sẽ không thể nào vượt qua nỗi, và cậu bé ngạc nhiên là mình vẫn còn sống tới bây giờ.

After two years of unsuccessfully trying to find work in Bien Hoa – everybody said he was too young, too dirty, etc – An couldn’t take a life of crime and danger any more. One night whilst contemplating his life, he decided to head to Saigon. He had never been there before, but had heard a lot about it, and set off on foot instantly – he was 12 years old.

Sau 2 năm lăn lộn và thất bại trong việc tìm việc ở Biên Hòa do bị chê là còn quá nhỏ và bẩn thỉu…An cảm thấy không thể tiếp tục sống như thế này nữa. Suy nghĩ suốt đêm, An quyết định lên Sài Gòn, mặc dù chưa bao giờ tới nơi này nhưng cậu đã nghe nhiều người nhắc về nó, cậu lên đường – khi đó An mới 12 tuổi.

On arrival in the city, An found his situation worsened, the city was like nothing he had ever experienced. No one would hire An due to his age, his appearance, and his lack of ID papers, and so once again he had no choice but to steal, sleep on the streets, and worse – he started running packages for criminals.

Khi đến nơi, An nhận ra mọi việc còn tệ hơn lúc trước, thành phố khác xa so với những gì cậu từng biết. An vẫn không thể kiếm việc làm do chưa đủ tuổi, bề ngoài nhếch nhác, không có giấy tờ tùy thân. Lại 1 lần nữa, An không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi ăn cắp, ngủ ngoài đường và tệ hơn, cậu bé còn làm tay chân cho 1 băng nhóm tội phạm.

One night in the park, An was hurriedly eating a sandwich before finding somewhere to sleep when a man approached him. The man asked An many questions, where he was from, where his parents were, why he was on the streets, why he was living in HCMC… An was afraid and didn’t trust the man at all, he already had experience of HCMC’s darker characters, but at this point he felt he literally had nothing left to lose, he told the man this, and that he would kill him if he tried to hurt him, but the man insisted he knew a safe place where An could sleep comfortably and eat regular meals. An decided to follow the strange man, he knew the way he was living was bad, and that he couldn’t continue the way he was going, so he risked everything again, and thankfully found himself at the Green Bamboo Warm Shelter.

Vào 1 đêm lang thang trong công viên, vội vã ăn ổ bánh mì lót dạ trước khi ngủ, 1 người đàn ông tiếp cận cậu. Ông ta hỏi thăm An rất nhiều câu hỏi: từ đâu đến, ba mẹ đâu, tại sao ngủ ngoài đường, tại sao lại đến Sài Gòn…An e dè và tỏ vẻ nghi ngờ, cậu bé đã tiếp cận được khía cạnh tối tăm của thành phố nên rất cảnh giác. Nhưng lúc đó, An thật sự cùng đường và không có gì để mất nên đã kể hết cho người đàn ông nghe về hoàn cảnh của mình và đe dọa sẽ giết người đàn ông đó nếu như ông ta có ý làm hại cậu. Người đàn ông kia nghe câu chuyện của An và thuyết phục cậu rằng sẽ có 1 nơi an toàn để qua đêm và thức ăn. An quyết định nghe theo vì không còn cách nào khác và quyết định liều 1 phen. Thật may mắn, đó là đêm đầu tiên của An tại Mái Ấm Tre Xanh.

Straight away An found the Green Bamboo staff warm and friendly. They asked him some basic questions about his life, and straight away he was accepted to live in the shelter. For the first time in years he has a comfortable and warm place to sleep, and for the first time in his life he could sleep peacefully, in a safe and loving environment.

Ngay lập tức, An cảm nhận được sự ân cần và ấm áp từ các nhân viên trong MATX và được chấp nhận ở lại khi đã trả lời xong các câu hỏi cơ bản về nhân thân. Lần đầu tiên sau nhiều năm bôn ba đường phố, An đã có 1 nơi ấm áp và an toàn để ngủ. Lần đầu tiên trong đời, cậu bé có thể có 1 giấc ngủ an bình, trong 1 bầu không khí thân thiện và tràn ngập tình yêu thương.

The shelter changed An’s life forever, no more stealing and doing bad things, now he had friends and nice teachers, education and safety, activities and legal papers, and they taught him life skills, “Everything for my life, the shelter gave me”.

Mái ấm đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời của An: không còn trộm cắp và làm việc xấu, có bạn bè, thầy cô, được đi học và được cấp giấy tờ hợp lệ. Nơi này còn cung cấp các kĩ năng sống cần thiết cho cậu “Tất cả những thứ tôi cần cho cuộc sống đều là do Mái Ấm đã trao cho”.

An didn’t want to be reunited with his family, so the shelter contacted his parents to begin the process to acquire his documents, An says this is the most important thing they did for him. It took two years, but eventually he had everything he needed. He started school for the first time and got a scholarship to study at VUS, a prestigious language centre in HCMC.

An cảm thấy khó khăn trong việc đoàn tụ với gia đình và không muốn gặp họ. Vì thế, mái ấm đã thay mặt cậu liên hệ với gia đình nhằm làm các thủ tục giấy tờ. An nói đây là điều quan trọng nhất mà gia đình đã làm cho cậu. Mất 2 năm để hoàn thành, nhưng cúi cùng các giấy tờ cần thiết cũng xong. Cậu được đi học và giành được học bổng tại 1 trung tâm anh ngữ nổi tiếng của thành phố – trường VUS.

At 16 An had to leave the shelter due to his age, but he says through the emotional and financial support of some long term volunteers, and the staff at the Green Bamboo and the SPI project, he was able to find his feet, rent an apartment, finish school and find a good job as a waiter in an Italian restaurant.

16 tuổi, An phải rời khỏi mái ấm theo quy định, nhưng bây giờ An đã có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình, tự thuê 1 căn phòng nhỏ, hoàn thành việc học ở trường và kiếm được việc làm là 1 phục vụ cho nhà hàng Ý, tất cả là nhờ vào các nhân viên tại MATX và dự án SPI, tình cảm và các hỗ trợ tài chính của các tình nguyện viên lâu năm.

It hasn’t been easy for An, working 6 days a week and studying at two schools, but he has come through all of it with the continued support of the shelter and the project. He now dreams of the future, where he plans to finish high school, go to college in Australia, make a lot of money, and open his own shelter for homeless children.

Con đường phía trước không hề dễ dàng: An phải làm việc 6 ngày 1 tuần, theo học tại 2 trường khác nhau, nhưng cậu đã vượt qua mọi trở ngại vì đồng hành với An luôn là sự hỗ trợ từ mái ấm và dự án. Cậu có 1 giấc mơ rằng sẽ hoàn thành trung học, theo học tiếp 1 trường cao đẳng ở Úc, kiếm thật nhiều tiền và mở 1 mái ấm cho trẻ vô gia cư. 

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s